1.
Các thánh là ai ?
Thánh Gioan tông đồ đã cho chúng ta thấy cuộc
sống của các thánh rằng: “Tôi thấy một
đoàn người thật đông không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi
nước và mọi ngôn ngữ. Họ đứng trước ngai và trước Con Chiên, mình mặc áo trắng,
tay cầm nhành lá thiên tuế”(Kh 7.9). Họ là những người đã được ơn nghĩa của
Thiên Chúa, gồm đủ mọi dân nước trên thế giới, đủ mọi hạng người già trẻ lớn
bé, mầu da, sang hèn, trong đó có cả những người thân yêu trong gia đình, trong
họ hàng chúng ta. Các ngài cũng có thể là những người xưa kia đã sống như chúng
ta ngày hôm nay. Họ có thể là những kỹ sư, bác sỹ, là những người đang cắp sách đến trường
hay đang gập lưng trên mặt ruộng, là những người chạy xe ôm hay đang bán hàng
rong, đang làm phụ hồ ở công trường hay đang bốc xếp ngoài bến cảng. Tóm lại, ở
những nơi ta không ngờ nhất thì lại có rất nhiều thánh đang có mặt. Cuộc sống của
các ngài luôn làm chứng và làm vinh danh Thiên Chúa.
2.
Các thánh đã làm gì ?
Các thánh không phải là những con người hoàn
hảo, toàn thiện, không vướng mắc lầm lỗi, thiếu sót hay tật xấu nào. Các ngài cũng
không phải là những siêu nhân, nhưng các ngài chỉ là những con người bình
thường như mọi người, nhưng nhờ ơn Chúa trợ lực, các ngài cố gắng tiến tới mẫu
mực của mình là Đức Kitô, mỗi người sống làm vinh danh Chúa theo những điều
kiện và hoàn cảnh riêng của mình. Các ngài đã trải qua những cuộc chiến đấu nội
tâm trường kỳ, những bước đi đầy cam go và thử thách. Các ngài có những thành
công rực rỡ, nhưng cũng có những thất bại ê chề. Các thánh đã cố gắng sống tám
mối phúc thật mà Chúa Giêsu đã rao giảng. Cuối cùng các ngài đã đạt tới đích là
nhờ cố gắng liên lỉ và đã biết hợp tác với ơn Chúa một cách kiên cường. Các thánh là những người đã trung thành tuân giữ và bước
theo con đường Hiến Chương Nước Trời là tám mối phúc thật mà bài Tin Mừng hôm
nay nhắc đến. Đồng thời, các ngài cũng là những người khi còn sống ở trần thế
đã sống lời mời gọi của Đức Giêsu cách triệt để, đó là: sống khó nghèo, sống hiền
hòa với mọi người, biết thương người, có lòng trong sạch, ăn ở thuận hòa và sẵn
sàng chịu bách hại vì đức tin hoặc vì lẽ công chính. Do đó, ngày nay trên thiên
quốc, các ngài xứng đáng là những công dân Nước Trời, được hưởng hạnh phúc Chúa
hứa ban là sống trong vinh quang của Thiên Chúa. Do
đó, là người Kitô hữu, chúng ta cũng được mời gọi trở nên như các ngài.
3.
Chúng ta nên thánh bằng cách nào?
Nên thánh là việc rất dễ nhưng cũng rất khó, vì nó đòi hỏi
chúng ta phải cố gắng liên tục, giống như con thuyền lội ngược dòng nước, buông
tay chèo thì con thuyền sẽ lui. Nên thánh là một cuộc chiến đấu trường kỳ trên
dòng đời, các ngài có một ước muốn mãnh liệt và một ý chí cao. Ngạn ngữ có câu:
muốn là được. Do đó, trong việc nên thánh cũng thế, với ơn Chúa giúp nếu chúng
ta muốn là chúng ta có thể nên thánh. Chúng ta phải ước muốn mãnh liệt chứ
không phải chỉ là mơ ước. Muốn nghĩa là phải tiến tới hành động, mà hành động
thì phải thành công mới thôi. Thánh Phanxicô de Salê nghe tin phong thánh cho
Phanxicô Xaviê, liền nói:”Đó là thánh
Phanxicô thứ ba, tôi sẽ là Phanxicô thứ bốn”. Quả vậy, bây giờ trong danh
sách các hiển thánh, ngài là thánh Phanxicô thứ bốn.
Muốn nên thánh thì phải thắng chính con người mình, phải làm
chủ được nó, bắt nó phải theo một kỷ luật và hướng nó vào một mục đích cao đẹp.
Như vậy, muốn nên thánh là phải làm chủ được mình. Muốn làm chủ được mình là
phải thắng bản thân mình với tất cả những khuyết điểm, những thiếu sót của nó.
Nên thánh thì phải biết những nết xấu để sửa, biết những cái hay, cái tốt để
tập luyện và phấn đấu. Thánh Phaolô thúc giục tín hữu Êphêsô nên thánh bằng
cách làm một cuộc cách mạng bản thân. Ngài nói: “Anh em hãy lột bỏ con người cũ, mặc lấy con người mới. Hãy để Thánh
Thần Thiên Chúa canh tân đến tận tâm linh của anh em”(Ep 4,22-24). Theo ý
thánh Phaolô, chúng ta cần lột bỏ con người cũ tội lỗi mang đầy những tính hư
nết xấu đang chi phối chúng ta, làm cản bước tiến của ta, bắt ta làm nô lệ
chúng, để chúng ta có thể tiến tới con người mới thánh thiện hơn.
Xưa kia các thánh cũng sống dưới trần gian như chúng ta. Các
ngài cũng gặp thử thách, bị bách hại, sống vất vả thiếu thốn, nhưng các ngài đã
sống một lòng son sắt trước mặt Chúa. Con đường mà các thánh đã đi
và đã tới, đó là con đường Tám Mối Phúc, con đường của thập giá, con đường yêu
thương đến cùng mà chính Chúa Giêsu là người tiên phong. Chúng ta nhìn lại xem
con đường mình đang đi có phải là con đường thập giá và yêu thương không? Hay
con đường chúng ta đang đi là con đường tự do vô kỷ luật của thể xác, con đường
thiếu sự nghèo khó và yêu thương? Bởi thế, chúng ta chỉ mừng các thánh thực sự khi chúng ta lấy con
đường của các thánh đã sống làm con đường của đời mình.
Chúng ta hãy mừng lễ các Thánh Nam nữ với lòng hân hoan vui
sướng, vì chúng ta tin rằng các ngài luôn sống bên Chúa và hằng cầu bầu cho
chúng ta. Xin Chúa ban ơn nâng đỡ và củng cố đức tin cho chúng ta, để chúng ta
luôn can đảm bước đi trên con đường ĐG đã đi. Xin các thánh cầu bầu cũng Chúa
cho mỗi người chúng ta ý thức và dám sống can đảm để làm chứng cho sự thật
trong thế giới hôm nay. Amen.